Từ xưa đến nay, người phụ nữ vẫn luôn được tôn vinh, được cả ngợi không chỉ bởi vẻ đẹp bên ngoài mà còn bởi vẻ đẹp của nội tâm bên trong. Đó là cái đẹp của đức tính cần cù, chịu thương, thịu khó, cam chịu và hy sinh.
Để nói về vẻ đẹp của người phụ nữ, có lẽ nếu vận dụng mọi ngôn ngữ trên thế giới cũng thật khó để diễn tả hết. Trong buổi giới thiệu sách hôm nay, để hướng tới Chào mừng ngày Quốc tế Phụ nữ 08/3, cô xin giới thiệu tới thầy cô và các em cuốn sách có tựa đề “Người mẹ cầm súng”.
“Người mẹ cầm súng” là tên một tác phẩm văn học nổi tiếng của nhà văn Nguyễn Thi do Nhà xuất bản Kim Đồng xuất bản năm 2015.
Truyện ký Người mẹ cầm súng đã được Hội đồng văn học nghệ thuật của Mặt trận dân tộc giải phóng miền Nam Việt Nam chính thức trao tặng giải thưởng văn học, nghệ thuật Nguyễn Đình Chiểu (1960 - 1965). Với khổ sách 12.5x20.5cm, họa sỹ thiết kế bìa cuốn sách đã giúp độc giả liên tưởng đến cuộc sống của người dân Nam bộ qua hình ảnh chiếc khăn rằn quen thuộc mà các bà má miền Nam hay dùng trên nền vàng chanh nhẹ nhàng.

Chỉ vẻn vẹn 119 trang, nhưng nhà văn Nguyễn Thi đã giúp chúng ta thấy được một hình tượng đẹp về người mẹ Việt Nam anh hùng bất khuất, trung hậu, đảm đang trong cuộc chiến tranh chống Mỹ cứu nước, đó chính là chị Nguyễn Thị Út hay còn gọi là chị Út Tịch.
Cuốn sách gồm có 2 phần: truyện kí về cuộc đời chị Út Tịch và truyện ngắn "Mẹ vắng nhà" kể về những đứa con của chị. Dù ở phần nào, màu sắc đặc trưng Nam Bộ cũng bao trùm từ chương đầu tiên đến tận những chương cuối của cuốn sách. Từ phong cảnh thôn ấp, đến phương ngữ Nam Bộ bình dị đều khéo léo đưa độc giả trở về bối cảnh chiến tranh tại miền Nam những năm 65.
Truyện ký Người mẹ cầm súng kể về cuộc đời và gương chiến đấu của chị Nguyễn Thị Út - anh hùng lực lượng vũ trang tỉnh Trà Vinh trong kháng chiến chống Mỹ. Từ một cô bé con nhà nghèo phải đi ở đợ, chị đã được cách mạng giác ngộ và trưởng thành, trở thành một chiến sỹ du kích dạn dày kinh nghiệm cùng đồng đội liên tiếp lập nhiều chiến công. Nhưng ai ngờ rằng thành tích đó là của người mẹ đã chín lần sinh nở. Điều đặc biệt là cứ mỗi lần sinh được ít ngày, chị Út lại cầm súng ra trận, chiếm đấu hết mình và mang về những chiến công lừng lẫy.
Các em có biết không. Trong những ngày tháng cơ cực đi ở đợ cho địa chủ Hàm Giỏi, nhà con gái Đồng Thanh chị đã từng phản kháng lại khi bị đánh đập đã man. Nhiều người hỏi “uống thuốc gì mà gan dữ vậy” chị trả lời là có uống thuốc gì đâu, bị đòn nhiều quá phải ngậm ở trong lòng mới nảy sinh ra cái gan dữ vậy. 14 tuổi thôi nhưng chị đã biết rút ra một điều có ý nghĩa làm phương châm “đánh nó để nó không đánh được mình”. Với bọn địa chủ như thế, sau này đánh Pháp, đánh Mỹ cũng vậy, lên 15 tuổi chị xin đi bộ đội, các chú bộ đội hỏi “tại sao…” chị trả lời ngay “đi đánh Tây sướng bằng tiên chứ cực gì?”. Đó là quan điểm về hạnh phúc về sướng khổ ở đời của chị. Với quan điểm đó chị Út Tịch đã đánh Pháp, đánh Mỹ rất nhiệt tình và hào hứng.
Đọc truyện ký các bạn còn thấy được cả một gia đình nhà chị Út sôi nổi và hào hứng với cách mạng chứ không chỉ riêng gì chị “Đi làm cách mạnh là cái công việc mà nếu phải dừng lại một lúc nào đó thì cả hai vợ chồng sẽ thấy lẻ loi, trơ trọi, buồn khổ không biết chừng nào” cho nên đã đánh giặc thì phải “đánh cho còn cái lai quần cũng đánh ”.
Các em học sinh thân mến!
Chính vì sự hy sinh cao cả, tình yêu gia đình, tình yêu đất nước của chị cũng như cả gia đình chị mà gia đình chị luôn được đồng bào Tam Ngãi yêu mến. Đặc biệt là con người chị sống chiến đấu là một tấm gương lớn không những cho đồng bào lúc bấy giờ học tập mà các thế hệ con cháu noi theo trong những cuộc đấu tranh dựng nước và giữ nước mai này.
Các em hãy đọc cuốn sách để biết rằng tất cả những gì chúng ta có được ngày hôm nay là cả một sự hy sinh thầm lặng và lớn lao của những người anh hùng như chị Út Tịch, vì thế chúng ta phải biết trân trọng điều đó bằng cách học tập thật chăm chỉ để sau này góp một phần sức lực nhỏ bé của mình vào việc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc, bảo vệ bầu trời xanh của chúng ta.
