Từ thơ bé, nụ cười của mẹ luôn khắc sâu trong trái tim tôi. Khi còn nằm trên chiếc nồi nhỏ, khi chưa biết nói,... nụ cười của mẹ vẫn mãi theo tôi cho đến bây giờ.
Nụ cười của mẹ luôn rạng rỡ và luôn dịu dàng, mẹ luôn cười khích lệ tôi bằng những nụ cười tươi tắn. Chính vì thế mà tôi luôn làm tốt các bài kiểm tra, ngoan ngoãn để mẹ hài lòng, và để được nhìn thấy nụ cười của mẹ mỗi ngày.
Nụ cười của mẹ theo tôi từng năm tháng. Nụ cười làm cho niềm vui tăng lần gấp bội, làm cho cuộc đời tôi tươi đẹp hơn rất nhiều khi có mẹ trên đời. Đôi lúc tôi có chuyện buồn, mẹ vẫn cười nhưng là nụ cười an ủi, vỗ về. Nụ cười ấy như một ngọn lửa sưởi ấm con tim non trẻ đang lo lắng, thổn thức của tôi.
Mỗi khi tôi ngoan, mẹ cười, một nụ cười yêu thương,vui vẻ. Nó làm tôi thấy rằng mình đã làm được một cái gì đó vô cùng lớn lao cho mẹ. Rồi nụ cười của mẹ động viên, khuyến khích khi tôi bị điểm kém.
Nếu có ai đó nói rằng "Nụ cười làm con người ta gần nhau hơn", vâng, chính nụ cười ấy đã giúp tôi thấu hiểu hết tình yêu thương vô bờ bến của mẹ, một tình cảm mà không có gì có thể mua được. Và nụ cười ấy là cả một vũ trụ bao la mà tôi không thể khám phá hết được. Nhưng tôi biết nó là sức mạnh dìu tôi đứng dậy mỗi khi vấp ngã, là niềm tin, là lẽ sống của đời tôi.
Có gì đẹp trên đời hơn như thế, khi biết rằng mẹ đang ở bên tôi. Nụ cười của mẹ sưởi ấm lòng tôi, đã tiếp thêm cho tôi sức mạnh. Nhưng cũng có lúc vắng nụ cười của mẹ và khi ấy, tôi càng nhận ra rằng nụ cười của mẹ là "gia tài" lớn nhất của tôi.
Mẹ là con đò rẽ nước, xuôi ngược dòng đời, cho gánh nặng qua bao thác ghềnh. Dù mai sau có đi vào đường đời gian nan, khổ cực, nụ cười của mẹ mãi mãi sẽ luôn là động lực để tôi đứng dậy.
