Ngược dòng thời gian, từng kỷ niệm với thầy cô và mái trường như những bức tranh tuyệt đẹp hiện lên trong tâm trí em. Nhớ lại những ngày đầu tiên bước chân vào trường, em còn bỡ ngỡ và lo lắng, nhưng chính thầy cô đã mở cánh cửa tri thức, dẫn dắt chúng em vào một thế giới mới mẻ với bao điều kỳ diệu. Mỗi tiết học là một cuộc phiêu lưu đầy thú vị, nơi thầy cô không chỉ truyền đạt kiến thức mà còn truyền cảm hứng, dạy chúng em cách sống có trách nhiệm và biết yêu thương mọi người.

Em đặc biệt yêu quý cô Cúc chủ nhiệm lớp em , người đã gắn bó cùng lớp suốt thời gian qua. Cô không chỉ là giáo viên dạy Tiếng Anh, mà còn như một người mẹ luôn yêu thương và quan tâm đến từng học sinh. Mỗi tiết học Tiếng Anh của cô là một hành trình khám phá, không chỉ có ngữ pháp, từ vựng mà còn có cả những câu chuyện thú vị về văn hóa, đất nước xa xôi. Cô luôn kiên nhẫn sửa từng lỗi nhỏ cho chúng em, khuyến khích chúng em nói, tự tin phát biểu và thể hiện bản thân. Nhờ cô, em cảm nhận được sự thú vị của ngôn ngữ, và từ đó yêu thích môn Tiếng Anh hơn bao giờ hết.

Không chỉ có cô chủ nhiệm, em còn rất trân trọng các cô giáo bộ môn khác những người luôn âm thầm đóng góp, dạy dỗ và truyền đạt cho chúng em những kiến thức quý giá.
Cô Hà C dạy Toán là một người rất tận tụy, cô luôn tìm cách giảng giải những bài toán khó sao cho dễ hiểu nhất. Cô không chỉ dạy chúng em cách giải toán, mà còn dạy chúng em sự logic, tính kiên nhẫn khi đối diện với các thử thách. Mỗi khi em gặp khó khăn, cô luôn ở bên động viên và không ngần ngại giảng lại từng bước một cách tỉ mỉ.
Cô Trần Lý dạy Văn, với giọng nói ấm áp, đã kể cho chúng em nghe những câu chuyện về cuộc sống, về tình yêu quê hương đất nước. Những giờ học ấy không chỉ là những bài giảng lý thuyết khô khan, mà còn là những bài học quý giá về lòng nhân ái, sự bao dung. Em còn nhớ mãi hình ảnh cô giáo mỉm cười, nhẹ nhàng cầm tay từng bạn sửa từng nét chữ, như một người mẹ ân cần lo lắng cho con. Đó là những khoảnh khắc mà em nhận ra rằng, tình cảm của thầy cô dành cho chúng em không chỉ là trách nhiệm, mà còn là tình yêu thương vô điều kiện.
Trong tim em, thầy cô chính là những người hùng thầm lặng, luôn hy sinh và cống hiến cho chúng em những điều tốt đẹp nhất. Em muốn gửi lời cảm ơn sâu sắc nhất đến thầy cô, đặc biệt là cô giáo chủ nhiệm của em – người đã không chỉ dạy chúng em ngôn ngữ, mà còn dạy chúng em cách mở rộng tầm nhìn, cách sống có trách nhiệm và biết yêu thương. Đối với em thầy cô giáo sẽ mãi là người lái đò vĩ đại nhất.
Dưới mái trường Ba Đình mến yêu, em học được không chỉ là kiến thức, mà còn là bài học về sự kiên trì, lòng biết ơn và tình yêu thương.
Nhưng trên hết, em biết ơn mái trường, nơi lưu giữ những kỷ niệm thanh xuân đẹp nhất. Nơi đây, chúng em đã có những người bạn cùng nhau học tập, cùng nhau chia sẻ những niềm vui và cả nỗi buồn. Những lần cùng nhau ôn bài dưới bóng cây phượng đỏ, hay những buổi sinh hoạt lớp rộn rã tiếng cười… Tất cả đã trở thành những mảnh ghép tuyệt vời trong bức tranh tuổi học trò. Đó là những kỷ niệm mà em sẽ không bao giờ quên.
